Trong toàn bộ thôn Thất Lí, người bệnh có thể cho Mãn Bảo tùy ý giày vò, ngoài người trong nhà, cũng chỉ có vợ của Chu Hổ.
Đương nhiên, bé có không ít ý tưởng, nhưng thật ra cũng không có quá nhiều cái dám thật sự xuống tay.
Ví dụ như lúc Đại Đầu bị cảm lạnh ho khan, Mãn Bảo bắt mạch, kê thuốc, nhưng không dùng thuốc của mình, mà là dẫn Đại Đầu cầm đơn thuốc lên chợ hỏi đại phu.
Đại phu già cầm đơn thuốc của Mãn Bảo nhìn hồi lâu, vuốt râu hỏi: “Con tự học à?”
Mãn Bảo cười với ông.
Đại phu già cũng không truy cứu đến cùng, vuốt râu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng đề bút thay đổi hai vị thuốc, nói: “Đơn thuốc này của con cũng không thể nói là sai, nhưng lại chưa sát với tình hình cụ thể của người bệnh lắm...”
Đại phu già nhìn bé, liền muốn nói nhiều hơn, chậm rãi nói cho bé, bây giờ nhà bọn họ tới mua thuốc, cho nên ông sẽ sửa lại hai vị thuốc này, mà nếu là nhà Bạch lão gia tới mua thuốc, ông sẽ tăng giảm mấy vị này...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT