Ba huynh muội và đám cháu đồng loạt lắc đầu.
Bởi vì ở trong trí nhớ của bọn họ, cha (ông nội) vẫn luôn rất chăm chỉ, trời còn chưa sáng đã dậy rồi, nếu không dậy nổi thì cũng phải đi đánh thức ca ca (cha mẹ) bọn họ dậy, sau đó phân công từng việc.
Trong trí nhớ, ngoài mấy ngày Tết ra, người lớn trong nhà không có một ngày nào là không làm việc.
“Ôi chao,” thím Lai vỗ đùi, vui vẻ: “Chu Kim bây giờ đúng là không còn tí nào bóng dáng ngày xưa, ngày đó hắn lười lắm, trước khi ông bà nội các con sinh được chú nhỏ con thì chỉ có một đứa con trai này, nên là chiều hắn hết mức luôn, khi chỉ là thằng nhóc choai choai mà trông đã cường tráng hơn lục lang bây giờ rồi, suốt ngày kêu đau chân, đi cắm cây mạ thôi mà cũng sợ đỉa, một thằng nhóc lớn tồ mà cứ la hét hãi hùng ở ngoài ruộng...”
Chú Kim không khỏi nói bà, “Bà ít nói mấy chuyện cũ này đi, đã từng đấy năm rồi mà còn đáng để bà kể bao năm vậy hả.”
“Sao lại không đáng, nhắc tới Chu Kim thì chuyện đầu tiên tôi nhớ chính là chuyện này.”
Lúc ấy thím Lai cũng mới gả đến thôn Thất Lí chưa đầy hai năm, mà hai nhà cũng gần, con nhà người ta bảy tám tuổi đã phải ra đồng phơi nắng đến đen bóng, lúc cấy mạ thì đi băng băng ở phía trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play