Người cũng tức giận như thế còn có Mãn Bảo ngồi bên cạnh.
Bé định hành động, lại bị lão Chu giữ chặt, bởi vậy chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn hai người này.
Chương lão nhị đúng lúc bắt gặp ánh mắt của bé, lập tức kêu lên: “Huynh xem, huynh xem, anh họ, huynh cũng thật chẳng biết dạy con, đây là con gái nhỏ của huynh đúng không, thấy đệ đã không chào chú họ thì thôi, còn dám trừng mắt!”
Ông ta nói: “Theo đệ thấy thì đứa con kiểu này sinh xong nên vứt luôn, đỡ lãng phí lương thực.”
Trưởng thôn tức quá bật cười, đây chính là con của Chu Ngân đó, vứt cái rắm.
Ông lười so đo với người như vậy, dù sao chắc chú Kim keo kiệt sẽ không thật sự để cho bọn họ chiếm hời đâu. Trưởng thôn xoay người định đi, kết quả chưa đi được bao xa đã nghe thấy Chương lão đại và Chương lão nhị nói: “Đệ cứ tự suy ngẫm đi, ngẫm xem bọn ta nói có lý không. Cùng lắm thì hôm nay chúng ta ở lại một đêm, chờ bao giờ đệ nghĩ kỹ thì đi.”
Lão Chu: ... Các người còn dám ngủ lại?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT