Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, trong đầu trưởng thôn đã hiện lên đủ mọi suy nghĩ lung tung lộn xộn, ngay đến ông cũng không rõ mình đang nghĩ cái gì.
Ông chỉ nghe thấy tiếng Tiền thị khóc, “Trưởng thôn, đương gia mà về thì ta biết nói sao với ông ấy đây, Chu Ngân ngay cả thi thể cũng không có...”
Một câu này dường như đã chém vào hai mạch Nhâm Đốc của trưởng thôn, làm ông lập tức hiểu ra, ai nói Chu Ngân không có thi thể?
Lúc ấy người Chu tứ lang nâng về chắc chắn là Chu Ngân, cho dù mặt đối phương đã bị chém, nhưng ngay ngày hôm trước ông mới thấy mặt hắn, sao có thể không nhận ra?
Nhưng Chu Ngân đó, lại bị quan sai tra xét, quy kết là người của đạo phỉ; mà Chu Ngân này, lại là người bị đạo phỉ giết chết...
Trưởng thôn muốn khóc mà không khóc nổi, chỉ có thể nói với Chu Hỉ và Mãn Bảo: “Mau bảo mẹ con đừng khóc nữa, quan gia còn đang ở đây này.”
Nha dịch đúng là có chút không kiên nhẫn, nhưng dù sao cũng là người nhà người ta đã chết, hắn cũng không tiện ngăn cản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play