Chờ đến khi Mãn Bảo cõng tiểu rương đựng sách tạm biệt mọi người, tung tăng rời đi, bác cả Tiền mới thu hồi ánh mắt, hỏi lão Chu, “Cái nông trang tứ lang nói lúc nãy là sao?”
“À, cái nông trang đó là của Mãn Bảo và hai đứa bạn nó góp vốn, nhà của đệ cũng bỏ ra hai mươi mẫu ruộng và một ngọn núi cho bọn họ kinh doanh.” Lão Chu nói tới đây thì dừng lại: “Bạch lão gia cho tiểu công tử nhà họ một trăm mẫu ruộng.”
Bác cả Tiền: “Vậy chuyện bán lúa mạch lần này cũng là do Mãn Bảo định ra?”
Lão Chu gật đầu, không nói cho bác cả Tiền rằng ba đứa trẻ còn mua hết lúa mạch trong thôn.
Bác cả Tiền không nhịn được nói: “Đứa trẻ này giống cha nàng thật.”
Người cha trên danh nghĩa của Mãn Bảo: ...
Cậu ba Tiền lại nói: “Nàng giỏi hơn cha nàng nhiều, cha của nàng tầm tuổi này nhiều nhất là biết trèo cây bắt trứng chim, xuống sông bắt cá, sao có khả năng làm một cuộc buôn bán to thế này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play