Lão Chu chắp tay đi hết một vòng quanh thôn, thậm chí cơm trưa cũng ăn ở ngoài, cuối cùng cũng đi hết những nhà năm ngoái từng đổi lúa mạch của nhà ông, cũng đều thương lượng xong cả rồi, sau đó mang một bàn tay hồng rực về nhà.
Đây là do xát lúa mạch giúp bọn họ, dù sao cũng không thể cứ ngồi một bên hút thuốc trong lúc người ta làm việc đúng không? Ông cũng không có nhiều thuốc lá sợi để cho mình hút không ngừng như vậy.
Lão Chu cảm thấy mình xát lúa mạch nhà mình còn chẳng phải ra sức được bằng vậy.
Ông chắp tay sau lưng đi về nhà, Mãn Bảo cũng đã tan học, đang ngồi xổm trong sân dạy đám cháu trai cháu gái học bài, thấy cha bé về thì lập tức nói: “Mấy đứa cứ học thuộc đoạn này trước đi, lát nữa ta sẽ giảng ý nghĩa cho.”
Bé đi theo cha bước vào nhà chính, ân cần rót nước cho ông uống, “Cha, mọi người có đồng ý không ạ?”
“Đồng ý chứ, chẳng qua chúng ta đều cảm thấy một cân đổi một cân thì hơi thiệt,” Lão Chu cũng không biết cuộc trao đổi này là của con gái nhà mình, cho nên đúng lý hợp tình đào hố cho bé, “Vì vậy chúng ta đã thương lượng sẽ đi tìm Bạch lão gia nói chuyện, nói muốn đổi một cân lấy một cân ba lạng.”
Mãn Bảo trợn tròn mắt, “Này cũng cao quá rồi đó ạ, năm ngoái bọn họ đổi của nhà ta cũng có nhiều như vậy đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT