Chu tứ lang dại ra, hỏi: “Muội lấy đâu ra nhiều gừng giống như vậy?”
Hắn không nhớ là nhà mình để cho bé nhiều gừng giống như vậy.
“Muội đã nói với đại tẩu, tẩu ấy sẽ đưa một nửa số gừng gieo dưới vườn rau cho muội, vườn nhà Thiện Bảo cũng có không ít,” còn có một ít mua từ trung tâm mua sắm, chẳng qua Mãn Bảo sẽ không nói cái này, bé vung tay nhỏ lên nói: “Tóm lại là đủ trồng.”
Chu nhị lang nghe xong thì gật đầu liên tục, “Muội đã có dự tính rồi thì được.”
Hắn cảm thấy cho dù năm nay ông trời không thương, thì gừng vẫn có thể sống được, cái này cũng có thể bán được không ít tiền, Chu nhị lang biết rõ gừng đáng giá thế nào.
Hơn nữa, thu hoạch của một mẫu gừng cũng không ít, chỉ cần tính số gừng mà năm sáu phân đất kia của lão tứ sản xuất ra được là biết.
Chu Hổ cũng không biết rốt cuộc thì gừng kiếm được bao nhiêu tiền, năm kia nhà hắn cũng xin nhà họ Chu mấy nhánh gừng về nhà trồng, trồng hai năm, cũng đủ cho nhà mình ăn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT