“Nhà Chu ngũ thẩm nghèo là bởi vì Chu ngũ thúc mất sớm, ngày trước anh Đại Dũng và anh Nhị Nghĩa bị bệnh cũng tốn rất nhiều tiền, Chu ngũ thẩm đành phải bán ruộng của Chu ngũ thúc đi, chỉ còn lại bốn mẫu.”
Từ nhỏ Mãn Bảo đã đi theo tiểu Tiền thị, biết được không ít tin tức, Bạch Thiện Bảo và Bạch nhị lang đều nghe say sưa.
“Đến khi anh Đại Dũng lấy vợ thì nhà không có tiền, Chu ngũ thẩm bèn bán nốt bốn mẫu đất còn lại để xây thêm phòng mới và cưới vợ, cũng may lúc ấy anh Đại Dũng được chia ruộng đinh,” Mãn Bảo nói: “Chẳng qua chờ đến lúc anh Nhị Nghĩa muốn lấy vợ, Chu ngũ thẩm lại bán bốn mẫu đất của anh Đại Dũng đi...”
Dương Hòa Thư và mọi người: ...
Mãn Bảo cười khúc khích, buồn cười nói: “Lúc ấy trưởng thôn còn tới tận nhà mắng cho Chu ngũ thẩm một trận, nói bọn họ ham ăn biếng làm, chỉ biết bán ruộng, sau này sẽ không còn thứ gì để lại cho con cháu, càng ngày càng nghèo. Sau đó Chu ngũ thẩm không dám bán ruộng nữa, nhưng cuộc sống cũng không khá hơn.”
Nhà Lại Đầu thì dễ hiểu, “Hắn đánh bạc, trước kia điều kiện nhà hắn còn tốt hơn nhà muội, muội nhớ rõ hồi muội còn nhỏ, lúc nhà muội ăn cơm tối, nhà bọn họ có mùi thịt bay qua, làm muội thấy đói, mẹ muội đành bảo đại tẩu muội nấu trứng gà cho muội ăn...”
Mãn Bảo nói: “Hắn bài bạc, vừa không nhớ ăn cũng chẳng nhớ đánh, chỉ hơn một năm đã phải bán hết của cải, sau đó hắn liền bán cháu gái nhỏ của muội, còn bị người tới thu tiền đánh gãy một chân, bây giờ chỉ cần có tiền là sẽ lên huyện thành đánh bạc. Muội cảm thấy không nên phát lương thực cứu tế cho hắn, nhưng phải cho cha hắn và con của hắn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play