Lão Chu ngồi trên ngạch cửa ngẩng đầu nhìn bầu trời, Mãn Bảo mới vừa ghi bài xong, nghe theo kiến nghị của Khoa Khoa nhìn ra xa để dưỡng mắt, thấy cha già đang ngồi trên ngạch của, bé cũng ra đó ngồi, ngẩng đầu nhìn trời với ông.
Một già một trẻ ngồi trên ngạch không nói câu gì, có mất thôn dân qua đường thấy thế thì cười, “Hai cha con đang nhìn cái gì đấy?”
Lão Chu than thở, “Nhìn trời thôi.”
Mãn Bảo nghiêm túc gật đầu, “Ngắm mây ạ.”
Thôn dân nghe thế thì cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, chỉ thấy trời đầy mây, bèn dựa vào vách tường ngắm cùng, “Chú Kim, chú thấy ngày mai trời có quang không?”
Hôm nay lại mưa hai trận, tuy rằng buổi chiều có nắng, nhưng trời như vậy mọi người cũng không dễ thu hoạch thóc.
Lão Chu sờ tẩu thuốc của mình, nói: “Bất kể ngày mai trời có quang không thì cũng không thể đợi được nữa, lúa nước đã chín thì phải gặt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play