Mãn Bảo nghiêm túc ngẫm nghĩ, nhìn tứ ca, lại nhìn ghi chép về cấu tạo thân thể trên bàn, liếc qua liếc lại, cuối cùng không chống được sự cám dỗ, đặt bút đứng lên, nói: “Được rồi, vậy chúng ta đi xem thử.”
Mãn Bảo lại thoáng nhìn sách trên bàn, lương tâm thấy hơi bất an, vì thế nói: “Nhưng mà phải về sớm một chút, muội còn phải ôn bài, còn phải chuẩn bị bài mới nữa.”
Chu tứ lang tỏ vẻ không thành vấn đề, cười hì hì đóng cửa sổ lại cho bé, dẫn bé lên núi.
“Ta cảm thấy chúng ta không cần đi quá xa, tuy rằng mấy tòa núi ở cạnh thôn chúng ta hơi nhỏ, cũng không có quá nhiều cây tùng, nhưng cũng không ít, chúng ta cứ tìm thử ở xung quanh đây trước, nếu không có thì hẵng đến chỗ xa hơn.”
Chu tứ lang nói tới đây thì lại tiếc, “Nếu nói cây tùng, thì vẫn là bên Chúng Sơn là nhiều nhất, đáng tiếc, lại là núi của hai huynh đệ nhà họ Giả, ai~~~”
Mãn Bảo không thèm để ý, bé nói: “Chúng ta đã đào nhiều phục linh trên Chúng Sơn như vậy, hẳn là không còn bao nhiêu nữa, hơn nữa bây giờ không đào được, chờ đến mùa đông ít người ra ngoài thì chúng ta lại lén lên là được.”
“Thế không được, bây giờ sắp đến thu hoạch vụ thu, mọi người đều đang bận rộn gặt lúa, không ai để ý, đến mùa đông, chưa nói đến chuyện có giấu được người trong thôn không, hai huynh đệ nhà họ Giả làm đốt thân, gần như cả một mùa đông đều phải lên núi đốn củi, nếu chúng ta lên đó, chắc chắn bọn họ sẽ phát hiện ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT