Mãn Bảo ngây ra nhìn cha bé, nghiêng đầu hỏi: “Cha, con gả đi đâu cơ?”
“Đương nhiên là gả lên trấn, chẳng qua bây giờ Mãn Bảo nhà chúng ta đã giỏi như vậy, nói không chừng có thể gả cho người trên huyện đó?”
Thế thì cũng không xa, Mãn Bảo ngẫm nghĩ, lắc đầu từ chối.
Bé đã đồng ý với Khoa Khoa rồi, chờ bao giờ bé lớn sẽ dẫn nó đến một nơi thật là xa để thu thập rất nhiều thực vật, nếu lập gia đình thì thu thập kiểu gì?
Cho nên bé nói với lão Chu: “Cha, con không muốn lấy chồng sớm, chờ bao giờ con làm xong hết việc mới lấy.”
Lão Chu cười ha ha, câu trả lời này ông nghe quen rồi, chẳng chút để tâm vỗ đầu bé, cười nói: “Cuộc đời bao giờ mới làm hết việc được? Đến lúc nên lập gia đình thì vẫn phải lập gia đình.”
Mãn Bảo né đầu chạy đi, cũng không tranh luận với lão Chu, đợi bao giờ bé trưởng thành, kiểu gì cha già cũng sẽ thay đổi suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT