Đây là núi Chu nhị lang được chia, bởi vì lúc đầu trên núi đã có rất nhiều cây trúc nên hắn dứt khoát trồng thêm toàn cây trúc lên đó.
Không giống như những người khác để cây trên đất chia theo nhân khẩu của mình mọc tự do, Chu nhị lang là một trong số ít người rất dụng tâm kinh doanh nó.
Thôn dân đang chặt trúc trên núi nhìn thấy bốn huynh muội bọn họ vác giỏ tre trở về thì lười nhác giơ tay chào bọn họ, “Lại đi tìm nấm à, mấy hôm nay trời có mưa đâu, vẫn tìm được hả?”
Chu tứ lang để Chu ngũ lang vác sọt, Chu lục lang vác cuốc, sau đó tiện tay dúi tay Mãn Bảo vào tay bọn họ, để bọn họ về nhà trước, còn mình thì tìm một tảng đá ngồi xuống tán gẫu với máy người này, “Không tìm được, vừa đến chỗ giao lộ bên Chúng Sơn kia đã bị người ta chặn lại, mấy người chặt trúc làm gì thế?”
“Ài, đừng nói nữa, không phải sắp gặt lúa mạch rồi sao, cái ky trong nhà ta bị hỏng rồi, cho nên chặt một ít về làm hai cái.” Thôn dân cười hềnh hệch, “Mấy cây trúc trên núi khác đều không tốt bằng cây trên núi nhị ca ngươi.”
Chu tứ lang suýt chút nữa cười phì, “Sắp gặt lúa mạch rồi huynh mới chặt trúc, chị dâu không đánh huynh hả?”
“Ai bảo không đánh, bị đánh nên mới đến đó,” thôn dân bên cạnh nghe thế thì xen mồm nói, cũng cười ha ha, “Hôm nay hắn bị đánh đến gà bay chó sủa, trực tiếp bị đuổi ra ngoài rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT