Tiền thị nhíu mày, “Con mới 26 tuổi, vẫn trẻ lắm, không gả chồng thì ở nhà thủ tiết cả đời à?”
Trong phòng chỉ có ba mẹ con, Tiền thị cũng không có gì khó nói, nhỏ giọng nói: “Bây giờ ta và cha con còn sống, con ở trong nhà còn được, chờ đến khi chúng ta không còn, mấy huynh đệ con phân gia, con ở với ai?”
Mãn Bảo nôn nóng nói: “Với con, với con.”
“ Con im đi, “Tiền thị dí cái trán của bé, nói: “Con cũng phải gả chồng, chẳng lẽ con muốn mang theo tỷ tỷ cùng đi xuất giá hả, làm gì có chuyện như vậy.”
Mãn Bảo bĩu môi.
Nhưng Chu Hỉ cũng không phải là vạ miệng nói bừa, nàng đã sớm nghĩ đến rồi, lúc rạng sáng bị nhà chồng đuổi ra, nàng đi về nhà mẹ đẻ, cả một đường đã suy nghĩ việc này.
Nếu nhà mẹ đẻ chê nàng mất mặt, không muốn nhận nàng thì làm sao bây giờ?
Về nhà, sau này phải làm sao đây?
Chu Hỉ rơi nước mắt nói: “Mẹ, trước kia con cũng không cảm thấy không thể sinh con là con sai, nói không chừng là do Lưu đại lang có vấn đề, nhưng bây giờ hắn có con với Ngô quả phụ, chứng tỏ hắn không có vấn đề, con tái giá thì cũng chỉ có thể tìm người góa vợ có con, nhưng mẹ, nếu như vậy thì con sống để làm gì?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT