Mặc dù đã được cây dù Sakura che chắn, chừng đấy vẫn chưa đủ để Lily thoát khỏi cảnh ướt sũng dưới cơn mưa như thác lũ. Ánh mắt cô lạnh lùng nhưng sắc bén, chẳng màng bận tâm đến những giọt nước rơi vào mình, tay thì nắm chặt thanh Tachi phát sáng dưới màn đêm mưa tầm tã.
Nhưng trước mặt Lily hiện giờ, đứng cách cô tầm vài chục mét là một cặp nam nữ mặc trên người bộ quần áo rách rưới. Làn da chúng xám xịt, tỏa ra mùi thối rữa nồng nặc, đi cùng với đó là yêu khí dữ dội chất đầy oán hận. Trông qua, hai hình bóng ấy chẳng thể nào là con người, hay ít nhất họ không còn là vậy . Dù chỉ đứng yên một chỗ, nhưng với chiều cao hai mét đáng kinh ngạc so với một người bình thường, chúng vẫn đủ sức tạo ra một chướng ngại vật đáng ngại trên đường. Tuy nhiên, cả hai lại không mang trên mình bất kì vũ khí nào. Xét theo yêu khí tỏa ra, cấp của chúng có thể nằm trong khoảng Thượng Hạ, tức tương đương với một Samurai thượng đẳng.
‘Trên người chúng không có vũ khí, vậy bọn này là lũ dùng phép hay tà thuật à?’ Lily nâng cao cảnh giác sau khi phân tích. Ai mà biết được chúng giấu trong người quân bài bất ngờ gì!? Lily thậm chí còn niệm linh giáp, vốn không phải là sở trường của cô, để đề phòng. Đằng nào thì cô cùng có nhiều linh lực, cẩn thận một chút cũng không có chi xấu.
Về phần đối phương, bọn chúng vẫn chưa có động tĩnh gì, nhưng rõ ràng là cả hai không có ý định nhường đường. Dựa vào gốc gác của hai bóng hình trước mặt, Lily nghĩ rằng vì chúng có hình dáng giống người, nên có thể hai bên thỏa thuận được chăng.
Thế rồi, Lily cố kìm nén nỗi sợ và ác ý trong người, dùng tông giọng tự tin nhưng khiêm tốn mà nói, “Hai người đã chết rồi. Tuy tôi không biết nguyên do tại sao, nhưng khi thấy cả hai vẫn còn vất vưởng ở chốn này, thì tôi biết hai người vẫn còn nuối tiếc hay căm hận thứ gì đó. Nhưng dù có là gì, tôi không hề liên can đến nó, và bản thân tôi đây cũng không sợ hai người. Chúng ta có thể giải quyết chuyện này trong hòa bình không? Nếu cả hai có thể tránh đường một lúc và cho phép tôi qua, thâm tâm tiểu nữ sẽ rất biết ơn. Còn lỡ như hai người vong mạng dưới tay tôi, chẳng phải thế là đánh mất cơ hội báo thù thực sự rồi sao?”
Khi đôi nam nữ ấy nghe thấy tiếng cô, toàn bộ cơ thể chúng bắt đầu rung lắc. Có vẻ như lời nói của cô có ảnh hưởng, nhưng cả hai vẫn tiếp tục tiến đến chỗ Lily với kiểu di chuyển đong đưa thân mình. Gã đàn ông bật cười khàn khàn. “Hehehe. Chúng tao đã quên mất ai mới là đứa chịu trách nhiệm thực sự lâu lắm rồi. Bây giờ, mũi tao chỉ ngửi thấy hương thơm dịu ngọt của phụ nữ, của một thiếu nữ trẻ khỏe thôi. Là mùi của thức ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT