Vào lúc chạng vạng, tại bờ sông đối diện Thị trấn Takeshita. Nhiều tốp Samurai của nhà Hojo đang đóng trại ở gần đó, trông không có vẻ gì là muốn tiến vào thị trấn. Lẫn lộn trong số đó cũng có nhiều võ tăng dưới trướng Akira.
Bên bờ sông, ‘Gã khổng lồ’ cao ba mét Hojo Dijon đứng giữa Akira và Hojo Motoshige, làm nổi bật diện mạo điển trai và uy nghị của mình. Với hai vệt đỏ nằm ở khoé mắt, Dijon toả ra khí chất của một chiến binh đến từ thời kì Asuka xa xưa. Tông giọng trầm ấm, mang nét quyến rũ truyền thống cùng thời vang lên khi người đó cất tiếng, “Hắn ta hiện đang chiếm đóng Núi Aoame. Lần này, nhà Hojo của ta đã huy động gần một nửa số Samurai có trong tay. Chúng ta nhất định phải tóm được hắn!”
Có độ hơn sáu mươi Samurai hiện diện trong trại sau lưng Dijon. Qủa thật, nhà Hojo đã tập hợp một nửa số binh lực hiện có của mình. Lẫn trong đám lính ấy, có ba hình bóng quen thuộc đang ngồi xung quanh một đống lửa ở một góc nhỏ, trông có vẻ không được tiếp đón ân cần gì cho lắm.
Họ là Matsuda Nagahide, Kanzaki, và Kimura, một người là Samurai, tuổi tâm ngũ tuần có nhiều kinh nghiệm chinh chiến, trong khi hai người còn lại là những Samurai trẻ tuổi. Lần này, thân là một gia tộc dưới trướng, nhà Matsuda cũng được gia tộc Hojo triệu tập tới cho cuộc săn lùng. Hiroko tuy có xuất hiện nhưng lại không tham gia và đã ra về cùng với hai nô tì. Lý do là bơi sự việc này có tính chất là một cuộc săn quái quy mô lớn nên họ không thể kéo theo một người phụ nữ sẽ trở thành gánh nặng như bà ta được. Trước câu nói của Dijon, Akira khúm núm lên tiếng, trong lúc nhìn những tốp Samurai và ngựa chiến hùng dũng sau lưng mình, “Thưa Chúa Công, dĩ nhiên mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ khi Ngài đích thân chỉ
huy rồi ạ! Thật là vinh dự cho nhà Daidouji chúng thần khi được đồng hành cùng Chúa Công trong nhiệm vụ lần này.” “Bất kì chiến binh phụ trợ nào cũng góp phần cho sức mạnh chung. Thêm nữa, gã đấy không chỉ có lợi thế về mặt địa hình, mà chúng ta cũng không chẳng có chút manh mối nào về đám lâu la hắn sẽ gửi đến tiếp đón chúng ta,” Dijon nói. “Nhân tiện thì, Ngài Akira, vẫn có một chuyện ta muốn nhờ ông trợ giúp.” “Chúa Công cứ nói. Nếu nằm trong khả năng của hạ thần, Akira sẽ không chối từ.”
Dijon quay mặt về phía người anh em họ, Motoshige, vốn đang đứng cạnh mình mà nói, “Cho chuyến săn lùng này, sẽ tốt hơn nếu chúng ta có hoả lực cầm chân chúng lại. Làm thế thì thương vong bên ta sẽ giảm đi rất nhiều. Ta đã định sai Motoshige đến địa phận Suruga để mua hai mươi khẩu súng hoả mai [note]. Tuy nhiên, ta lo rằng cậu ta sẽ khó mà mua được chúng. Nếu Ngài Akira đây đi cùng, thì lòng ta sẽ bớt bận tâm.”
“Súng ống ư…” Akira nhướng mày, “Ở trong vùng Kanto này, chúng ta chỉ có thể mua chúng từ nhà Saionji ở tỉnh Suruga thôi. Nói là thế, Saionji Kotoka, tộc trường nhà Saionji, là một người phụ nữ cứng cỏi. Thần nghe nói rằng bà ta có rất ít súng ống, và chỉ bán cho mỗi nhà Genji, nhà Taira, và quân đội Thiên Hoàng. Bọn đấy không bán cho các dòng tộc Samurai khác đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT