“Lý do duy nhất khiến con nhỏ ấy cứng đầu đến thế là vì thiếu giáo dục trầm trọng! Không biết nhà Saikanji dạy dỗ con cái kiểu gì vậy trời! Lần tới mà rơi vào tay mình coi, Lily này sẽ thẳng tay vụt cho vài roi vào mông!”
Đội cận vệ của nhà Saikanji không đuổi theo cô, nhưng ngay cả khi có làm vậy, thì miễn là không ngất đi lần nữa, Lily chẳng có gì phải sợ bọn họ cả.
Thời tiết trên lãnh thổ Đế Quốc Heian hiếm khi nào có nắng, nhưng trong một ngày mát mẻ như thế này, mặt trời lại đang vui vẻ treo trên bầu trời xanh ngát, quang đãng chiếu những tia nắng ấm áp xuống cô gái đang tiến bước với tâm trạng cực kì u ám.  “Mình thật sự,” Lily bực bội nói, “để con bé đó…” Ngay cả khi đó chỉ là tai nạn, nhưng bị người khác sờ soạn cũng đã nhục nhã lắm rồi – chưa kể đây lại là lần đầu của Lily! Cô phải nhanh chóng tìm ra căn nguyên của mấy cái vụ ngất đi bất thình lình này, nếu không nó sẽ dẫn đến nhiều hiểm hoạ khôn lường trong tương lai! Mà xét cho cùng đó cũng là tại cô chưa luyện tập đủ…. Vào lúc này, Lily đã xuống núi và đang cất bước trên con đường băng qua những cánh đồng hiu quạnh nằm xa xa đằng kia - có lác đác bóng mấy người làm nông, hướng về Takeshita. Mấy cô nông dân ấy đang cật lực chăm sóc ruộng lúa, miệng ngân nga một giai điệu dân gian lạ tai dưới bóng râm của chiếc nón trúc của mình. Đôi bàn tay rám nắng, thô kệch của những con người ấy làm việc để tạo ra một cách sống lành mạnh và ổn định, thứ đem lại cho họ sự hạnh phúc giản đơn tuy không quá lung linh rạng rỡ nhưng lại vô cùng chân thật,. Dù đã thử, nhưng Lily vẫn không thể mường tượng được hình ảnh mình trong bóng dáng của những con người ấy: Với làn da mềm mại và 
các cơ bắp mỏng yếu, cô sẽ mau chóng đầu hàng trước áp lực của những công việc nặng nhọc đó. Thêm nữa, Lily không chắc rằng liệu mình thậm chí có thể làm nổi mấy công việc chân tay này hay không nếu họ biểu cô nhấc váy lên và lội xuống ruộng mương đầy bùn kia để chăm sóc cây lúa.
Bên cạnh đó, với ngoại hình và vòng ba gợi cảm của mình, làm việc ở bên ngoài giữa ban ngày ban mặt chỉ tổ đem lại mấy sự chú ý không mong muốn – Cho nên mới nói xinh đẹp không hẳn là một điều tốt. Thành ra cô quyết định bỏ qua mớ suy nghĩ lòng vòng đấy trong đầu đi, nhưng vẫn giữ sự tôn trọng xâu xắc cho những người lao động ấy. Ngoài ra, mỗi khi nhìn những cánh đồng bát ngát ánh lúa vàng thế này, trong lòng Lily luôn cảm thấy khung cảnh ấy đang chất chứa trong mình sức sống mãnh liệt toả ra những sắc màu sống động, giống hệt một bài thơ ở quê nhà cô hồi trước, như thể chúng là một phần của trời đất vậy.
Nghệ thuật quả thực luôn thay đổi, Không ở chốn cao sang lộng lẫy, Mà tại tấm lòng chân tình ý thiết. Nghệ thuật kiếm pháp ta không biết, Cảm xúc trong lòng ta không thông, Sau thành nữ nhi phận võ sĩ
Sẽ đến tìm hiểu nếm chút hương. Khi Lily đang suỹ nghĩ về những điều đó, thì một chiếc xe bò đang dần dần tiến đến từ đàng xa. Cô gọi người đánh xe mà hỏi xem liệu ông ấy có đang đi đến Takeshita không. Do cùng đường, nên cô trả ông ấy hai mon để được đi nhờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play