Chương 44 - Thù không hẹn cũng gặp.
Quỷ núi, đa phần bọn chúng được xếp vào loại yêu quái cấp thấp – ngay cả những con mạnh nhất cũng chỉ nhỉnh hơn một chút. Xét theo sức mạnh, chúng có thể đánh ngang cơ với một Samurai trung cấp. Dẫu vậy, trong khi các Samurai có kiếm và nhiều vật dụng khác, thì bọn Quỷ núi không có gì cả - chẳng có ma pháp hay khả năng đặc biệt nào. Cho nên thực chất chúng không mạnh đến thế. Tuy nhiên, điều khiến cho lũ quái vật này đáng sợ là tập tính bầy đàn của chúng. Khi ấy số lượng quỷ núi có thể lên tới con số hàng chục thậm chí là cả trăm con. Phải nói rằng điều này quá hãi hùng, ngay cả khi có là một Samurai thượng đẳng, được ông trời ban cho chín cái mạng đi nữa, thì cũng không tài nào chống lại được cả một đạo quân đang muốn xâu xé mình như thế. Vào lúc này, tại con đường mòn dẫn tới núi Ise, mặt trời đã lặn xuống và bóng tối một lần nữa chế ngự khắp trần gian. “Bốp—!” Một tiệng đập rõ mạnh chợt vang lên. Với cây chuỳ gai nặng 72 kí của mình, Daidouji Akira vừa biến con quỷ núi trước mặt thành một đống thịt bầy nhầy! “Hmph! Ta đến đây chỉ để tìm con nhỏ Lily đó, nhưng sao mà lắm quỷ núi thế không biết! Lần cuối Akira này đến đây cũng chỉ mới có vài năm chứ mấy, thế mà quân số của chúng đã tăng lên nhiều thế này rồi sao!” Daidouji Akira nói, vẻ mặt hơi mất bình tĩnh. Akira là một Võ tăng thượng đẳng, tức tương đương với một Samurai cùng cấp. Tuy nhiên, nếu xét riêng về sức mạnh không thôi thì lão ta rõ ràng là hơn hẳn một cấp so với người đồng nghiệp dùng kiếm bên kia. Lẽ tất nhiên, lý do ông ta có thể đạt đước cái ghế nhị lão trong nhà Hojo đa phần không phải do sức mạnh của mình, nhưng là vì danh thế
của lão trong điện thờ. Với địa vị cao trọng, ông ta tự do giao thương với những gia tộc nổi tiếng trong tất cả các vùng miền, bao gồm cả những vụ làm ăn phi pháp – vốn là điều mà các Phật tử không bao giờ được phép đụng tới.
Nguồn ngân quỹ dồi dào của nhà Daidouji chính là thứ gắn kết dòng tộc Hojo lại với nhau. Nhiều thành viên chủ chốt của gia tộc này đã thành hôn với phụ nữ của nhà Daidouji. Chẳng cần phải nói, dòng dõi của nhà Daidouji đều toàn là mấy người cao to bụng bự, vẻ ngoài thì xấu xí chỉ được cái khoẻ như voi – đương nhiên đàn bà con gái ở đấy cũng không phải ngoại lệ….Tuy nhiên lòng tham của nhà Hojo là quá lớn nên để có thể khiến cho gia tộc mình lớn mạnh, họ sẵn sàng chấp nhận mọi thứ kể cả việc phải cưới một người phụ nữ xấu ma chê quỷ hờn về làm vợ.
“Cha!” Takano nói, “Mặc dù Núi Ise được cho là một trong những ngọn núi nhỏ nhất trong tỉnh Kanagawa, nhưng nó vẫn có diện tích gần năm mươi kilomet, làm sao chúng ta có thể tìm ra một con nhỏ trong cái vùng rộng lớn thế này được.”
Đi theo Akira và Takano là một vài võ tăng trung đẳng khác. Thậm chí chúng còn thuê hẳn cả một Âm Dương Sư theo sau hỗ trợ nữa, thành ra xét theo thực lực bọn người này chả khác gì một đạo quân cả. “Con Lily đó vốn không thông thạo địa hình xung quanh đây, do vậy nó chỉ có thể chọn con đường này để lên núi. Hơn nữa, đây cũng là lối duy nhất trở về Takeshita nên nếu cứ men theo thì ắt có lúc chúng ta sẽ bắt gặp nó. Mà ngay cả khi không bắt kịp đi nữa, thì ta vẫn hoàn toàn có thể tập kích lúc nó về!” Akira tự tin nói. “Tuyệt quá!” Takano cảm thấy vui mừng khôn siết. Để chuẩn bị cho việc đuổi bắt này, hắn ta đã trang bị cho mình một cặp Daisho. Tuy xuất thân từ một dòng tộc làm võ tăng, nhưng Takano lại dồn hết tâm chí theo đuổi tinh thần võ sĩ đạo của Samurai, cho nên gã này rất thích dùng Katana. Nhưng thành thực mà nói, đây không phải là vũ khí thích hợp nhất cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT