Lúc bấy giờ đêm đã khuya.
Nhưng chẳng ai biết được liệu ngày mai bình minh có ló rạng. Trong bộ Kimono đen tuyền được điểm tô bằng những bông hoa rực rỡ đầy màu sắc, Lily tiến bước trên hành lang trong dinh cơ Saionji. Nhìn về một bầu trời đêm như vậy khiến lòng người cảm thấy một nỗi buồn khó tả.
Và cũng dưới khung trời đó, mà bao nhiêu chàng trai, thiếu nữ trong thời buổi này nhận ra được tiếng gọi của cuộc đời sớm hơn, thúc đẩy mong muốn thấu hiểu lẫn nhau và cùng thực hiện được điều gì đó, bởi họ không biết được liệu sau đêm nay còn có ngày mai hay chăng. “Chị Rin, sao tới giờ em vẫn chưa có chút manh mối nào về chị vậy? Bộ Lily thực sự bất tài sao?”
Lily băng qua khoảng sân thanh tao và yên tĩnh, với lối đi hẻo lánh đầy gió. Chiếc cột đèn làm từ đá xanh hiện ra lờ mờ dưới màn đêm trong khu vườn, phủ đầy những rêu xanh. Ở một góc, cô có thể nghe thấy tiếng róc rách nho nhỏ phát ra từ một ống tre shishi-odoshi đang chầm chậm trữ nước. Đến khi đầy, nó ngả xuống, rót nước vào cái chậu đá đặt phía dưới, vừa vang lên tiếng “cạch” khô khốc. Dãy hành lang zíc-zắc dẫn tới một ngồi nhà gỗ nhỏ mộc mạc nằm dưới hai cây thông lớn.
Cánh cửa của nó dường như chỉ được đóng hờ, ló ra chút ánh sáng bên trong đó.
Do đang ở trong dinh cơ nhà Saionji, Lily chẳng cần phải lo lắng gì về nguy hiểm, nên cô cứ thế đẩy cửa mà tiến vào.
Bên trong căn nhà gỗ, dưới ánh nến lập lòe kia là một cô gái trong bộ Kimono hồng mang họa tiết hoa, đầu đeo chiếc mặt nạ thỏ đang nghiêm chỉnh ngồi trong thế chính tọa. Đằng sau cô, có một hộp gỗ hình thang cỡ lớn được đặt sẵn ở đấy. Cô gái ấy có dáng người thấp bé nhưng lại sỡ hữu mái tóc tuyệt đẹp, khẽ đung đưa trên bờ vai mình. Tuy dáng ngồi trông khá thanh nhã, người con gái đó lại có hơi run rẩy. “Nanako? Em đang…” Lily thắc mắc hỏi. “Ai, ai là Nanako chứ, cô nhận lầm người rồi! Ta… Ta được nhà Saionji mới tới đây, và là một Lãng nhân. Có ai đó giao phó ta giúp cô luyện tập… Ukiyo-e trong đêm nay.” Cô gái đeo mặt nạ lên tiếng nói với tông giọng nhẹ nhàng có chút căng thẳng. “Hả? Nanako, em đang làm cái gì thế?” “Ta đã nói rằng ta không phải Nanako rồi mà. Chỉ là một Samurai được gia tộc Saionji trả tiền thuê về thôi. Nếu cô muốn cảm ơn, thì đi mà nói với nhà Saionji đấy. Ta chỉ làm việc này vì tiền thôi, chấm hết!” “Hử?” Lily nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu và không biết phải nói gì. “Còn nữa, cô còn chờ gì nữa? Đêm xuân ngắn lắm, đúng chứ? Cô có muốn bắt đầu sớm hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT