Tất nhiên Hầu Tử cũng rõ ràng.
Thế nhưng có một số việc nhất định phải có người đi làm, cho dù biết chắc chắn sẽ chết!
Đối với Hầu Tử mà nói, đó là mệnh lệnh, cũng là trách nhiệm.
Vì thế, khi ba con ma vật kia xông đến, người đối mặt với chúng là một dũng sĩ chân chính.
Một chiến sĩ hoàn toàn không quan tâm đến sự sống và cái chết,
Cũng là một quân nhân quân chính mang trên mình vinh dự và niềm tin.
Bên phát động tấn công trước là Hầu Tử.
Một quả lựu đạn plasma bay thẳng vào giữa ba con ma vật!
“Bùm!”
Một tiếng nổ mạnh vang lên.
Một ánh sáng màu xanh lam tản ra, Ngưu ma (ma bò) và Chu ma (ma nhện) linh hoạt lập tức rút lui khỏi phạm vi vụ nổ, nhưng tiếc là con ma vật kì nhông lại không chạy đi!
Lựu đạn plasma gây ra sát thương trí mạng cho những sinh vật cấp hai, uy lực đối với chúng vô cùng lớn!
Con kì nhông này bị nổ văng cả da ra ngoài, lộ ra mảng máu thịt đỏ lòm.
Nhưng điều này lại kích thích bản tính tàn bạo của nó.
Ma vật kì nhông cố nén đau nhức, nhanh chóng lao về phía Hầu Tử!
“Pằng, pằng!”
Tiếng súng mang lên, nhắm thẳng vào Chu ma đang lao đến nhanh nhất.
Khoảng cách chưa tới hai mươi mét, đối với Hầu Tử thì bách phát bách trúng!
Nhưng khoảng cách này cũng nằm trong phạm vi tấn công của Chu ma.
Một thứ chất lỏng màu xanh biếc phun về phía Hầu Tử.
Nọc độc!
Hầu Tử nhanh chóng tránh đòn, sau đó lại tiếp tục bắn hai phát súng.
Bốn phát súng liên tục đã khiến ma nhện nổ tung không nhận ra hình thù!
Nó nằm co quắp trên mặt đất, không đứng dậy nổi.
Tuy nhiên, đây là một cuộc tranh tài không công bằng.
Hầu Tử còn chưa kịp đứng vững trên mặt đất thì con Ngưu ma đã lao tới giết Hầu Tử.
Cặp sừng khổng lồ của nó đâm thẳng vào bụng Hầu Tử. Nó điên cuồng gầm lên một tiếng, nhấc Hầu Tử lên cao.
Máu tươi theo cặp sừng của nó chảy ra, trong nháy mắt đã ngập tràn mặt nó.
Con Ngưu ma thè lưỡi liếm dòng máu đang chảy không ngừng, cả người vô cùng kích động!
Máu ngon, đã lâu rồi nó không được nếm trải!
Sự kích động khiến nó càng thêm hưng phấn, nó muốn hất bay Hầu Tử đi, thuận tiện mở rộng vết thương trên bụng Hầu Tử.
Nhưng không thành công!
Con ngưu ma nghi ngờ ngẩng đầu nhìn thân hình bé nhỏ đang treo trên đầu mình, sau đó chỉ nhìn thấy một họng súng đen ngòm!
Tay trái Hầu Tử cố gắng hết sức cố định thân thể, không để ý đến vết thương trên bụng!
“Vết thương lớn thế này, trong tình huống thiếu hụt thuốc trị liệu thì đã không thể cứu được nữa rồi!”
Hầu Tử nghĩ như vậy.
Sau đó, tay phải trực tiếp nhắm thẳng vào mắt con ma vật to như cái bát này.
“Pằng pằng pằng...”
Sáu tiếng súng liên tiếp vang lên!
Đây đã là sáu viên đạn cuối cùng trong súng của Hầu Tử rồi.
Sức mạnh của súng tiểu liên ma thuật cải tiến không thể coi thường.
Viên đạn đầu tiên bắn nổ mắt của Ngưu ma!
Ngưu ma điên cuồng hét lên một tiếng, tay phải dùng sức nắm lấy hai chân Hầu Tử điên cuồng kéo xuống dưới!
Sức mạnh của Ngưu ma mạnh hơn Hầu Tử rất nhiều!
Dưới sức ép như vậy, miệng vết thương của Hầu Tử càng lúc càng to, ruột và nội tạng cũng chảy ra ngoài. Nếu cứ tiếp tục như thế thì Hầu Tử sẽ bị nó xé làm hai mảnh.
Nhưng viên đạn tiếp theo đã được bắn ra!
Năng lực của Hầu Từ,
Đơn giản thẳng thắn!
Chính xác cấp F, bị động: Cải thiện tỉ lệ trúng đích của các đòn tấn công tầm xa!
Hỏa lực cường hóa cấp, bị động: Cải thiện lực sát thương của vũ khí nóng!
Hai năng lực đơn giản, nhưng mà, năng lực đẳng cấp không có nghĩa là uy lực!
Viên đạn thứ hai bắn vào mũi Ngưu ma, chỗ mũi bị trúng đạn lập tức tuôn ra một lượng máu khổng lồ.
Viên đạn thứ ba lại trúng mắt.
Viên đạn này theo vết nứt của viên đạn đầu tiên mà chui vào bên trong.
Sau đó là viên đạn thứ tư, thứ năm, thứ sáu!
Tay của Ngưu ma đã dần dần không còn sức lực.
Sau đó ngã ngửa trên mặt đất!
Óc nó bị mấy viên đạn bắn cho nát bét, hơn nữa, Ngưu ma cũng không có sức sống mãnh liệt như Cổ ma!
“Khụ khụ!”
Hầu Tử bị treo trên đầu Ngưu ma kịch liệt ho khan, một ngụm máu phun ra khỏi miệng.
“Ho ra máu thế này thì chắc là trái tim bị thương rồi.”
Hầu Tử không quan tâm đến chuyện nội tạng bị chảy ra ngoài. Dù sao thì cũng chết mà thôi.
Nhưng vết thương ở tim khiến Hầu Tử hơi đau một chút,
Cát vàng tràn ngập Thiểm Lam tinh, bầu trời xám xịt và thăm thẳm.
“Không biết tiền trợ cấp được bao nhiêu, có đủ cho đứa bé lớn lên hay không.”
Hầu Tử nhìn bầu trời xám xịt, nghĩ đến vợ con mình.
Dựa theo năng lực và biên chế của Hầu Tử thì người nhà nghiễm nhiên được quân đội đón về.
Nhưng đáng tiếc, khi Hầu Tử xuất phát thì người chịu trách nhiệm đón gia đình Hầu Tử đến vẫn chưa quay lại.
“Đã ba năm không nhìn thấy hai mẹ con rồi, anh muốn nhìn thấy hai người một lần nữa.”
Một cái lưỡi đỏ tươi từ từ xuyên vào miệng vết thương của Hầu Tử.
Sức mạnh khổng lồ khiến Hầu Tử cảm thấy trái tim mình sắp bị kéo ra ngoài rồi.
Khẽ quay đầu lại, đập vào mắt là con kì nhông kia.
“Đúng rồi, nhiệm vụ vẫn còn chưa kết thúc.”
Nỗi đau đớn làm gián đoạn kí ức của Hầu Tử.