Đêm đó, Vương Tự Do cũng không đến làm phiền Lục Minh.
Có lẽ là mệt rồi.
Cũng có thể là Vương Tự Do đã tận hưởng một đêm với trang thiết bị cao cấp trong phòng tổng thống.
Nói chung, ngày thứ hai, khi Vương Tự Do gõ cửa phòng của Lục Minh, thứ Lục Minh nhìn thấy chính là khuôn mặt mệt mỏi của Vương Tự Do.
"Anh, đến giờ rồi, tôi sợ anh ngủ quên."
Chàng trai có tâm hồn trong sáng đơn thuần này vô cùng biết ơn sự giúp đỡ của Lục Minh ngày hôm qua, cậu ta thậm chí chủ động cung cấp dịch vụ đánh thức.
Ngược lại, Lục Minh nhìn Vương Tự Do, nhẹ giọng hỏi: "Cả đêm không ngủ?"
"Làm sao còn có thể ngủ được..."
Vương Tự Do chui vào phòng của Lục Minh, tự nhiên nằm xuống giường của Lục Minh như đã quen.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT