“Bọn họ không đánh nữa rồi, thầy Ôn còn việc gì sao?”
Giọng của Đoạn Văn Tranh vẫn mang vẻ thờ ơ quen thuộc, nhưng không khó để nhận ra sự lạnh nhạt lẫn bên trong.
Ánh mắt của Ôn Diễn khựng lại, sau đó từ từ ngẩng lên nhìn về phía Đoạn Văn Tranh.
Sắc mặt của hai người, một người lạnh nhạt, một người thì dường như đang mỉm cười, nhưng những người đứng bên cạnh lại ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc... Mọi người hết nhìn người này rồi lại nhìn người kia, lúng túng không biết nên kiếm cớ gì để rời khỏi nơi có vẻ không an toàn này.
Ánh mắt của Ôn Diễn vượt qua Đoạn Văn Tranh, rơi vào người đứng sau anh. Anh ta hơi nhíu mày, chẳng hiểu sao lại buột miệng:
“Có việc.”
Tiết Lan vừa nghe liền tò mò ló đầu ra muốn hỏi có chuyện gì, nhưng vừa mới thò đầu ra đã bị người đứng trước mình ấn trở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT