Chương 17: Sở thích
“Dậy sớm sao không gọi tôi dậy?”
Đoạn Văn Tranh vừa ngáp vừa vòng tay ôm lấy vai cậu, tay còn lại tùy ý cầm lấy cổ tay cậu, nhìn những vết đỏ mơ hồ còn có thể phân biệt được trên đó: “Còn đau không? Tối qua là tôi không đúng…”
Cuối câu nói nhẹ nhàng của Đoạn Văn Tranh mang theo chút lười biếng, khiến người ta không khỏi suy nghĩ mông lung. Rõ ràng anh đang nói đến vết đỏ trên cổ tay cậu, nhưng nghe thế nào cũng…
Hành động thân mật đột ngột ấy khiến cả khuôn mặt của Tiết Lan lập tức đỏ bừng. Nhưng ngẩng đầu lên, cậu liền thấy ánh mắt cứng ngắc của Ôn Diễn đang nhìn chằm chằm vào bàn tay đang đặt trên vai mình của Đoạn Văn Tranh.
Lúc này Tiết Lan mới nhận ra — Đoạn Văn Tranh chắc chắn đã thấy mình đang nói chuyện với Ôn Diễn, mà những lời anh vừa nói, chẳng phải đang uy hiếp và cảnh cáo rõ ràng, bảo cậu tránh xa Ôn Diễn của anh một chút sao?!
Tiết Lan bỗng cảm thấy bản thân như một cái bóng đèn khổng lồ, vội vàng xách hành lý bên cạnh lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT