Tần Thủy Hoàng nhướng mày, ánh mắt thoáng hiện ý cười hài lòng. Hậu bối này, còn có thể dạy được.
Diệp Hàn Sương tất nhiên không biết suy nghĩ trong lòng tổ tông, cậu chỉ nhấc trường thương khẽ xoay một vòng trong tay, mũi thương sắc lạnh lần nữa chỉ thẳng vào Văn Tư Vũ, giọng nói lãnh đạm nhưng uy nghi như lưỡi dao:
“Còn muốn chiến nữa không?”
Ánh mắt bễ nghễ, tư thế cưỡi trên lưng hổ, khí thế ép người không thua kém thần tướng hạ phàm.
Đại lão hổ dưới thân khẽ rống lên một tiếng bất mãn, toàn thân căng cứng, muốn hất người xuống khỏi lưng mình. Nhưng Diệp Hàn Sương chỉ nhẹ nghiêng người, tay trái vươn ra, đặt lên đầu con hổ mà ấn xuống một cách mạnh mẽ và dứt khoát, trấn áp nó như một bậc đế quân dạy dỗ thần thú, không cho phản kháng.
Văn Tư Vũ bước lên, nhẹ nhàng vỗ về chiến sủng của mình, rồi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào người thanh niên bạch y đang ngồi uy vũ trên lưng hổ. Trong mắt hắn không còn là chiến ý ban đầu, mà là một sự khâm phục chân thành.
“Ta thua.”

“Cảm ơn học trưởng đã thủ hạ lưu tình. Nếu khi ấy ngươi không thu tay, cổ họng chiến sủng của ta chắc chắn đã nhuộm máu... mà ta, e rằng cũng không còn đứng ở đây để nói lời này.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play