"Được rồi, đi nghỉ ngơi đi." – Anh lại cất lời, giọng lạnh lùng đến đáng sợ.
Bạch Tuyết nghe ra hình như anh đang giận, nhưng cô không hiểu vì sao anh lại nổi giận. Dù sao thì cô cũng chẳng buồn hỏi han gì thêm, ngoan ngoãn quay về phòng rửa mặt rồi đi ngủ.
Chỉ là, điều cô không ngờ tới chính là chuyện giữa Ngụy Gia Minh và Tào Á Nam hoàn toàn không giống như cô tưởng. Có thể nói đó là kiểu “hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình”. Nhìn thì thấy rõ Tào Á Nam đã từng rung động vì Ngụy Gia Minh, nếu không thì đến bây giờ cô ta cũng chẳng còn quan tâm tới chuyện hôn nhân của anh. Còn Ngụy Gia Minh thì...
Nghĩ đến những lời anh vừa nói ban nãy, Bạch Tuyết càng nghĩ càng thấy hắn thật tệ. Anh vì chút xao động trong lòng mà đến với người ta, để rồi khiến cô gái ấy yêu sâu đậm. Thế nhưng, lại hoàn toàn không để tâm đến tình cảm đó. Khi cha mẹ can thiệp chia tay thì anh cũng chia tay luôn, đến lúc sau mới phát hiện ra rằng bản thân chưa từng thực sự thích người ta.
Quả nhiên, trên đời này bạc tình nhất vẫn là đàn ông. Bạch Tuyết chỉ mong Tào Á Nam – vị ảnh hậu kia – sớm có thể buông bỏ Ngụy Gia Minh và sống cuộc đời của riêng mình. Còn về phần Ngụy Gia Minh, nghĩ đến việc ở thế giới khác anh ta vẫn độc thân, xem ra sống kiểu "chó độc thân" có lẽ là phù hợp nhất với loại người như anh ta.
Dù sao thì cô cũng sắp ly hôn với anh ta rồi. Vậy nên, cô chỉ chúc anh ta... độc thân cả đời. Tất nhiên, nếu ông trời có thể để một cô gái khiến anh ta yêu mà không được, để anh ta đau khổ suốt đời thì càng tốt.
Hôm sau, Ngụy Gia Minh phải tham dự một buổi tọa đàm nên bảo Bạch Tuyết không cần đi theo. Cô cũng vừa hay có thời gian đi gặp người bạn thân của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT