Nói rồi, nàng khẽ cười với Mặc Trâm, còn Mặc Trâm cũng mỉm cười đáp lại, môi hồng khẽ mở, giọng vui vẻ mà bình thản:
“Nương nương quá lời. 
 Mặc Trâm khi ấy chẳng có mắt nhìn người, bị kẻ gian lừa gạt, mới giao thân cho một kẻ hạ lưu thô tục như Bạch Thiếu Khang.
 Mậc Trâm từ lâu đã chẳng còn xứng đáng với hai chữ ‘hoa khôi’.”
Dứt lời, nàng nhẹ thở dài, môi vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt, lắc lắc đầu:
“Ngày Bạch Thiếu Khang bị bắt đi, ta sung sướng đến mức cả đêm không ngủ được.”
Một lọn tóc xuôi theo mang tai rơi xuống gò má nàng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play