Thấy Bạch Lĩnh Vũ cứ cố chấp không tỉnh ngộ, Nhan Tịch Lam không khỏi thở dài — thiên hạ sao lại có kẻ u mê đến vậy.
Người đời thường nói: làm nịnh thần dễ, làm trung thần khó, nhưng so với trung thần, thì làm công thần còn khó hơn gấp bội.
Từ xưa đến nay, chưa từng có công thần nào dám dựa vào công lao trong một thời mà mưu quyền cả đời với thiên tử.
Huống chi nhà họ Bạch nhờ công phò tá lập quốc mà lên, muốn giữ được vinh quang, chỉ có thể biết tiến biết lùi, thuận thời thế mà an phận. 
Còn như Bạch Lĩnh Vũ — tự phụ công cao, không biết tiết chế — e là khó có kết cục tốt đẹp.
Những điều ấy, Nhan Tịch Lam đã nhìn rõ, Tạ Quân tất nhiên cũng không thể không thấy.
Hai tháng qua, không ít triều thần dâng tấu hạch tội Bạch Lĩnh Vũ chuyên quyền lộng hành, nhưng Tạ Quân luôn viện cớ Thục phi có thai mà không xử trí, thậm chí còn dung túng ông ta ngang nhiên công kích các đại thần, đàn áp dị kiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play