Dư Già Hựu nhất thời không nói nên lời. Niềm vui dâng lên trong lòng, không phải vì điều gì khác, mà chỉ bởi cảm giác được người khác tin tưởng và coi trọng.
Con đường mà anh đã đi thật ra không hề bằng phẳng. Cha mẹ không ủng hộ, anh em chẳng ai đồng hành. Người bạn duy nhất cùng chí hướng là Ninh Dụ cũng đã rời đi sau ba năm cùng anh nỗ lực.
Kịch bản 《Quy Ngọc》 bắt nguồn từ một đoạn trò chuyện của Ninh Dụ. Chính lời nói ấy đã khơi dậy cảm hứng trong lòng Dư Già Hựu, thôi thúc anh về nhà bắt đầu đặt bút viết nên câu chuyện này.
Thế nhưng, khi kịch bản còn chưa hoàn thành, Ninh Dụ đã đến tìm anh để nói lời chia tay. Anh bảo, từ nay không thể cùng Dư Già Hựu làm phim nữa vì Quách Mậu đã để mắt đến anh, cho anh một cơ hội gia nhập đội ngũ, viết kịch bản cho các phim thương mại. Anh muốn thử sức.
Khoảnh khắc đó, tay Dư Già Hựu run lên, suýt nữa không cầm nổi bút.
Anh cảm thấy bị phản bội, bị vứt bỏ. Không hiểu tại sao người bạn đã từng hứa sẽ cùng nhau cố gắng, lại quay lưng rời đi.
Ninh Dụ dường như đọc được sự hoang mang trong anh, liền giải thích:
"Tôi cũng cần phải sống. Tôi không thể mãi lơ lửng trên mây. Tôi đứng trên mặt đất, cầm bút trong tay, tôi cần cơm ăn nước uống, chứ không thể chỉ sống bằng giấc mơ. Mộng tưởng thì đẹp, nhưng hiện thực là thứ đang hiện hữu. Tôi phải tồn tại trước, rồi sau đó mới có tư cách bàn đến mộng tưởng."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT