Nụ cười trên mặt Lâm Lạc Thanh không kìm được mà càng thêm rạng rỡ. Cậu nhìn dáng vẻ kiêu hãnh nho nhỏ của Quý Nhạc Ngư, trong lòng tràn đầy vui mừng và xúc động.
Thật ra cậu chưa từng nghĩ rằng Quý Nhạc Ngư sẽ cho cậu tiền tiêu vặt.
Quý Nhạc Ngư còn quá nhỏ, nhỏ đến mức còn chưa hình thành được ý thức về việc tặng quà. Không giống như Lâm Phi từng tặng cậu chậu xương rồng yêu thích, hay quyển vở xinh xắn, Quý Nhạc Ngư hầu như rất hiếm khi tặng gì cho cậu. Chỉ vào dịp sinh nhật, nhóc mới vẽ tranh tặng cậu.
Nhưng điều này không có nghĩa là nhóc không thích cậu hay không để tâm đến cậu. Chỉ là nhóc còn quá nhỏ, dù nhóc rất quý trọng và xem trọng Quý Dữ Tiêu, đến mức có thể không đắn đo giao toàn bộ tài sản cha mẹ để lại cho anh, thì nhóc vẫn rất hiếm khi chủ động tặng những món quà nhỏ cho người khác.
Tuổi tác là như vậy, đã quen nhận những món quà từ người lớn, nên tự nhiên không hình thành ý thức tặng quà lại.
Cũng vì thế, ban đầu Lâm Lạc Thanh nghĩ rằng lần này sau khi nhận được thù lao đóng phim, Quý Nhạc Ngư chắc chắn sẽ mua cho mình chút đồ chơi hay đồ ăn vặt yêu thích, để tận hưởng niềm vui kiếm tiền lần đầu tiên trong đời.
Nhưng không ngờ, nhóc lại mang một nửa tiền lương của mình đưa cho Quý Dữ Tiêu như tiền tiêu vặt. Chuyện này chắc chắn là do cậu học từ Lâm Phi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play