Mặc dù ngòi bút đã tự động dời đi, nhưng để cho an toàn Vân Lạc vẫn tiễn bút tiên đi, "Bút tiên bút tiên làm phiền bạn quá, nếu đã đi rồi, mời dời bút khỏi mặt giấy."
Đọc ba lần rồi lại đợi một lát, thấy cái lạnh quanh người đã không còn cô mới đặt bút xuống.
Cùng lúc đó, ba người còn lại thì bận việc bù đầu.
Tư Đồ tìm kiếm ở ngăn kéo cột ba dòng hai phía bên trái, Qua Đăng tìm kiếm ở ngăn kéo cột một dòng năm phía trước mặt, Tiêu Tiêu Mộ Vũ thì tìm kiếm phía bên dưới bục giảng.
Ba người nhanh chóng tìm ra manh mối.
Tư Đồ nói, "Hoa chẳng phải, sương càng không, nửa đêm đến, bình minh đi." [1]
Qua Đăng cau mày, lặp lại manh mối nhiều lần, "Càng sợ càng vui."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT