Sau khi được mẹ Thượng an ủi, tâm trạng Thượng Thiên Tê quả nhiên đã sáng sủa hơn rất nhiều.
Cậu cũng không còn bận tâm đến việc mãi không học được nấu ăn nữa.
Thực ra, dù không biết nấu ăn thì đã sao, sau này cho dù phải sống một mình, nấu ăn cũng không phải là kỹ năng thiết yếu, không tự nấu được thì cậu có thể ra ngoài ăn, hoặc đặt đồ ăn, hoặc thuê người giúp việc nấu ăn.
Rõ ràng có nhiều lựa chọn thay thế như vậy, cậu vẫn cố chấp bám víu vào một điều vô nghĩa.
Nghĩ kỹ lại, cậu chẳng qua chỉ đang tự làm mình khó chịu thôi.
Mỗi người đều có những điều mình giỏi, đồng thời cũng có những điều không giỏi. Thay vì vất vả miệt mài ở những việc mình không tài, không bằng tập trung vào thế mạnh của bản thân để trau dồi đến mức tinh thông. Một người không cần phải có quá nhiều điểm sáng, chỉ cần một điểm đủ chói lọi đã là vô cùng quý giá rồi.
Ngộ ra điều đó, Thượng Thiên Tê cảm thấy gánh nặng tâm lý giảm đi rất nhiều, ngay cả khi đối mặt với Hàn Giang Ngộ, trạng thái của cậu cũng tự nhiên và thoải mái hơn so với trước đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT