57
“Ừ.”
Khương Lệnh Từ vậy mà thật sự kể chuyện dỗ cô ngủ.
Từ lúc bị thương đến giờ, Lê Đường nghe anh nói nhiều nhất chính là chữ "Ừ".
Chắc chắn là lòng Bồ Tát, giáo sư Khương hiền lành tốt bụng thấy cô đáng thương quá nên động lòng trắc ẩn.
Sắp thiếp đi, đôi môi đỏ mọng của cô vẫn còn hơi cong lên. Lần đầu tiên vì vận động quá sức mà bị thương không những không bị mắng, mà còn được chăm sóc tỉ mỉ.
Lê tiểu thư vô cùng hài lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play