44
Cô hoàn toàn chẳng nhận ra mình đang coi Khương Lệnh Từ như cái ghế dựa
Chắc là thành thói quen rồi…
Khương Lệnh Từ nhìn cô gái nhỏ đang ngồi ngay ngắn trên đùi mình, vẻ mặt ủy khuất đáng thương, giọng nói vẫn lạnh lùng trầm ấm như trước, thản nhiên nói: “Anh biết.”
“Nếu không em đã chẳng ở đây.”
Lê Đường nghẹn họng…
Uy hiếp người ta mà nói trắng trợn vậy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT