105
Đôi khi, Lê Đường cảm thấy Khương Lệnh Từ như một cỗ máy được lập trình sẵn, nhưng cũng có lúc cô nhận ra sự kiên nhẫn và chu đáo anh dành cho mình là hoàn toàn tự nhiên.
Khương Lệnh Từ gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn ăn, nhắc nhở cô: “Tập trung ăn cơm.”
“Biết rồi!”
Lê Đường cố tình kéo dài giọng, dồn hết sự chú ý vào bát mì hải sản trước mặt.
Món này ngon hơn nhiều so với mì trường thọ Lê Uyên nấu.
Trước khi cầm đũa, cô chụp một tấm ảnh gửi cho Lê Uyên, để anh ta tự hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT