Sở Mặc Trúc trong lòng thở dài một tiếng, anh quả nhiên không nên đặt quá nhiều hy vọng vào trí thông minh của Lộ Mạn.
"Anh chỉ là đang ví von thôi." Sở đại thiếu gia bất lực giải thích cho cô nàng ngốc Lộ Mạn.
Lộ Mạn đứng tại chỗ vẻ mặt kinh ngạc, sau đó phản ứng lại thì càng thêm tức giận: "Anh giỡn mặt với em?"
Sở Mặc Trúc càng thêm mệt mỏi: "Là ví von. Cô giáo tiểu học không dạy em sao?"
"Hừ, anh chính là lừa em." Lộ Mạn hừ mạnh một tiếng với anh, quay người đi về phía cổng thành phía nam của thành Y Tư Nhĩ.
Sở Mặc Trúc bất lực đi theo sau, Lộ Mạn rất có cốt khí đi thẳng đến khi ra khỏi cổng thành, đi vào rừng Hắc Ám cũng không thèm nói chuyện với anh nữa.
Sở Mặc Trúc liếc trộm cô, thầm nghĩ cô nàng này thật sự giận rồi sao? Đây là lần đầu tiên anh thấy Lộ Mạn giận anh lâu như vậy. Có nên dỗ không nhỉ? Nghe nói con gái đều phải dỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT