Lộ Mạn lại không tin, cho rằng Sở Mặc Trúc chỉ đang an ủi cô. Cô chân thành vỗ vai Sở Mặc Trúc, nói một cách đầy ý nghĩa: "Không sao đâu, anh cứ thẳng thắn thừa nhận đi! Tôi sẽ không nhìn anh bằng con mắt khác đâu."
Khóe miệng Sở Mặc Trúc giật giật, anh cảm thấy cuộc trò chuyện này hình như đang lan sang hướng mà anh không kiểm soát được thì phải?
"Thật sự không phải, cô hiểu lầm rồi." Sở Mặc Trúc luôn là người làm theo ý mình, anh chưa bao giờ quan tâm đến ánh mắt người khác nhìn mình. Nhưng bây giờ, đối mặt với ánh mắt đầy đồng cảm và thương hại của Lộ Mạn, anh lại có một khát vọng giải thích chưa từng có.
"Tôi..."
"Tôi hiểu mà!" Anh vừa nói một chữ đã bị Lộ Mạn gật đầu trầm giọng cắt ngang, "Heo con, tôi sẽ không kỳ thị anh đâu!"
Kỳ thị cái gì? Coi anh là người làm việc không đàng hoàng sao?
Sở Mặc Trúc càng nhìn vẻ mặt của Lộ Mạn, càng cảm thấy cô đang tự cho mình là đang cứu vớt một thiếu niên lầm đường lạc lối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT