Nhìn vẻ mặt hận không thể động thủ của Tống Trạch Phong, khóe miệng Sở Mặc Trúc lại càng thêm chế giễu: "Tôi nói lại với cậu một lần nữa, Lộ Mạn không muốn gặp cậu, cậu hãy biến khỏi mắt cô ấy cho tôi. Nếu không, tôi sẽ giúp cậu biến mất."
Tống Trạch Phong nghẹn lời. Anh ta biết với năng lực của Sở Mặc Trúc, chuyện này nói được là làm được. Nhưng anh ta không cam lòng!
"Sở tổng..." Người Tống Trạch Phong run rẩy vì tức giận, "Anh và Tiểu Mạn quen nhau như thế nào?"
Sở Mặc Trúc luôn phản cảm khi người khác dò hỏi chuyện riêng tư của mình, cộng thêm vốn đã ghét Tống Trạch Phong, lúc này miệng càng độc địa hơn: "Người ta điều tra hộ khẩu cũng không điều tra cái này, cậu là cái thá gì? Cũng đến đây hỏi đông hỏi tây?"
Tống Trạch Phong cố gắng nhịn lửa giận, vẫn nói: "Anh và Tiểu Mạn không có tương lai đâu! Anh không thể buông tha cho cô ấy sao? Cô ấy không có tâm cơ, nhưng anh cũng không thể làm tổn thương cô ấy!"
Bị trực tiếp định tính là người sẽ làm tổn thương Lộ Mạn, Sở Mặc Trúc vô cùng tức giận: "Tôi không thể làm tổn thương cô ấy, cậu thì có thể làm tổn thương cô ấy sao?" Anh đột nhiên túm lấy cổ áo Tống Trạch Phong lần nữa, "Tôi nói cho cậu biết, tôi khác cậu. Tôi có năng lực làm bất cứ chuyện gì tôi muốn, còn cậu, lại cần liên tục phản bội người yêu! Cậu bây giờ đến đây, bạn gái hiện tại của cậu có biết không? Cậu tưởng mình đến đây làm hiệp sĩ hay soái ca ấm áp à? Nói trắng ra, cậu chính là đồ ăn bát này trông bát nọ! Tham lam vô độ!"
"Heo con?" Tiếng Lộ Mạn từ trong nhà truyền ra, cô đi loanh quanh trong căn nhà nhỏ sáu mươi mét vuông, không tìm thấy bóng dáng Sở Mặc Trúc, không khỏi có chút nghi ngờ, "Heo con, anh đi đâu vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT