Thi triển pháp thuật cần một khoảng thời gian niệm chú nhất định, tức là độ trễ thi triển kỹ năng. Lộ Mạn lúc này đã không kịp thi pháp, càng không thể né khỏi búa tạ giơ cao của bán thú.
Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần chịu đòn, nhưng cơn đau trong tưởng tượng lại không truyền đến. Một tia sáng lóe lên trước mắt cô, búa tạ có răng cưa dừng lại cách cô chưa đến mười centimet, rồi cả người bán thú bị ném về một hướng.
Lộ Mạn ngẩn người, lúc này mới nhìn rõ lưới ánh sáng trên người bán thú. Cô quay đầu lại, một đám cầu ánh sáng liên tục lao về phía bán thú, rồi nổ tung. Con bán thú kia trong chớp mắt bị nổ thành cặn bã.
Lộ Mạn nhận kinh nghiệm rơi xuống của đầu lĩnh, kinh ngạc nhìn về phía sau lưng mình không xa. Trúc Quân Mặc anh tư thế oai hùng đứng đó, gió lướt qua bên cạnh anh, mang theo một vạt áo. Dưới chiếc mũ pháp sư vành rộng, khuôn mặt càng thêm vẻ cao quý đẹp trai.
"Heo con..." Lộ Mạn sợ hãi nhìn nơi bán thú biến mất, di chuyển đến con đường nhỏ bên cạnh, hỏi Trúc Quân Mặc: "Sao anh lại đến đây?"
"Đi ngang qua." Trúc Quân Mặc cao quý lạnh lùng nói ra hai chữ.
Lộ Mạn bĩu môi: "Vậy anh đi ngang qua điểm tôi tổ đội làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT