Trúc Quân Mặc cũng nhớ ra gì đó, lại hỏi: "Cô trả khoang chơi game ở cửa hàng nào?"
"Cửa hàng trên đường Trúc Huy." Lộ Mạn vừa nói vừa cười hì hì, "Lúc đầu quản lý cửa hàng đó không cho tôi trả, nói là đã quá bảy ngày đổi trả vô điều kiện rồi, không phải vấn đề chất lượng thì không cho trả. Tôi nói gần nói xa anh ta cũng không đồng ý. Anh đoán xem cuối cùng thế nào?"
"Có người đến trả mũ chơi game, muốn lấy khoang chơi game mới, cô liền bán khoang chơi game của mình cho đối phương?" Trúc Quân Mặc nói không chút cảm xúc, nhưng bàn tay vốn đặt hờ hững trên vô lăng lại không ngừng siết chặt.
Lộ Mạn vừa ngạc nhiên vừa kinh ngạc: "Sao anh biết? Chẳng lẽ anh cũng làm việc ở đó? Không đúng... sao tôi không nhớ hôm đó đã gặp anh nhỉ? Đẹp trai như vậy, không có lý nào tôi không nhớ được."
Khóe miệng Trúc Quân Mặc hơi nhếch lên, được khen anh vẫn rất vui.
"Heo con..." Nghe thấy cái tên này, khóe miệng vừa nhếch lên lại từ từ sụp xuống. Đã đẹp trai như vậy, sao cô lại không nhớ tên anh nhỉ!
"Sao anh biết thế?" Lộ Mạn lại hỏi. Cô nghiêng người dựa vào ghế, đôi mắt hoa đào xinh đẹp sáng lấp lánh nhìn anh. Trúc Quân Mặc cảm thấy như bị hàng mi dài như cánh bướm của cô nhẹ nhàng quét qua tim mình, trong phút chốc lại có chút thất thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT