Con chó kia cuối cùng vẫn bị Tần Chinh mang đi.
Vệ Chính An thì không thể nào chấp nhận được con chó này, hắn ta sẵn sàng bỏ tiền ra nhưng tuyệt đối không muốn nhìn thấy nó.
Lâm Thích đứng bên cạnh nhìn hai người bọn họ cứ đẩy qua đẩy lại, nhìn cảnh này hắn ta cũng hiểu vì sao muội muội mình lại có thể chơi thân với hai người này.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lâm Mặc mang theo hệ thống lên triều thì phát hiện mọi người đều đang nhìn nàng.
Nàng sờ lên mặt mình, nhỏ giọng hỏi hệ thống: [Bọn họ sao cứ nhìn ta vậy, trên mặt ta có gì sao?]
Hệ thống cũng nhỏ giọng trả lời nàng: [Ta quên nói với ngươi, chuyện của ngươi hôm qua đã lan truyền khắp kinh thành rồi.]
Nghe hệ thống nói vậy, cả người Lâm Mặc đều hóa đá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play