Nhìn lá thư tố cáo này, Trấn Nam Vương không khỏi nghi ngờ sâu sắc: “Nhóc Lâm Mặc này giờ vẫn còn viết chữ không được sao? Nó không phải đã mười mấy tuổi rồi à?"
Không đúng, Lâm gia là gia tộc thư hương thế phiệt, rất coi trọng việc giáo dục con cái mới phải, sao có thể viết ra cái thứ chữ như gà bới này được.
Trấn Nam Vương tìm cho Lâm Mặc một lý do rất hợp lý: “Chắc là nha hoàn hoặc đầy tớ viết thay thôi, con bé này xưa nay lười, chắc là lười viết nên mới nhờ người khác viết thay."
Nói xong ông ấy còn gật gù, nhất định là vậy, tuyệt đối là vậy.
Quý Khiêm Hoa: … Phụ vương, người đúng là nghĩ hơi nhiều rồi.
Người cũng biết con bé đó rất lười, vậy sao người lại nghĩ nó sẽ luyện chữ chứ.
Quý Khiêm Hoa quyết định phải phá tan ảo tưởng của phụ vương mình, hắn ta nhìn thẳng vào mắt phụ vương nói: “Phụ vương, con dám chắc chắn lá thư này tuyệt đối là do Lâm Mặc viết, con và nó lớn lên cùng nhau, trình độ của nó thế nào con biết rõ ràng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT