Lâm Thích nhìn Lâm Mặc vụng trộm nhai nhồm nhoàm như vậy thật sự là hết chỗ nói.
Đã đến lúc này rồi mà còn nghĩ đến chuyện ăn thêm chút nữa, trong nhà thiếu phần ăn của nàng hay sao.
Cũng đâu phải không cho nàng ăn, chỉ là muốn nàng khỏe bệnh rồi hãy ăn, bệnh còn chưa khỏi hẳn mà đã ăn những thứ linh tinh này, đến lúc đó lại kêu đau họng.
Bạch Hiểu thấy bầu không khí có chút không đúng liền vội kéo Lâm Mặc bỏ chạy, vừa chạy vừa nói: “Đại ca, nếu không có gì thì bọn ta đi trước nhé, huynh cứ đọc sách cho tốt.”
Lâm Mặc còn chưa kịp phản ứng: [Ngươi kéo ta chạy nhanh vậy làm gì, huynh ấy định đánh tụi mình sao?]
Bạch Hiểu: [Nếu tụi mình ở lại thêm chút nữa có khi bị đánh thật đó, cái thái độ nghe mắng của hắn ta nhìn còn thấy tức chứ đừng nói là hắn.]
Đã nghe người ta mắng mà còn vừa ăn vừa nhai, còn ăn một cách hùng hồn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT