Tín Vương vốn dĩ có chút do dự muốn ra ngoài giúp một tay, nhưng nhìn hai con gà trên tay mình cùng với nấm trong túi áo, ông ấy vẫn là từ bỏ ý định này.
Lỡ như lúc ra ngoài giúp đỡ mà ngay cả những thứ này cũng không giữ được, vậy chẳng phải hoàng huynh sẽ chịu phạt vô ích sao.
Cũng may khu vực này cũng không lớn lắm, không bao lâu thì cỏ đã được nhổ xong.
Hoàng hậu cũng không thể để hoàng thượng cứ mãi ở đây nhổ cỏ, chỉ là cho ngài một chút trừng phạt nho nhỏ thôi.
Nhìn theo bóng lưng hoàng hậu rời đi, hoàng thượng rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay hình phạt này xem như là khá tốt rồi, ít nhất không bắt ngài phải đi rèn luyện thân thể hay chạy bộ.
“Lão Thập Nhất! Đệ còn ở đó không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play