Chuyến xuống núi lần này đúng là quá hời, nhờ có sự giúp đỡ của bà con mà mọi việc mới có thể giải quyết nhanh chóng như vậy, vì vậy mấy người bọn họ thật sự giống như những đứa trẻ phát tài, cứ thế phát tiền cho mọi người.
“Này này này, vừa rồi cảm ơn các thẩm, các chú, các đại ca, các đại tỷ đã giúp đỡ, đây là chút thù lao giúp mọi người.”
Lâm Mặc đứng giữa đường tươi cười rạng rỡ, cầm túi tiền thật giống như đứa trẻ trời sinh có phúc được phát tài.
Cuộc sống của dân thường tuy không đến nỗi không có cái ăn, nhưng cũng khá vất vả, khó có dịp tới đây, hơn nữa có thể thấy được phong tục tập quán ở đây rất thuần phác, Lâm Mặc vẫn nguyện ý góp một chút tiền riêng của mình ra.
Hơn nữa, toàn là đồng xu, đồng xu thì nàng vẫn đủ.
“Ôi chao, tiểu công tử đừng khách sáo như vậy, mọi người đều là người trong thôn xóm giúp nhau chút thôi mà, các người cũng khó khi mới tới đây một lần, nếu như gặp phải chuyện như vậy chẳng phải là làm xấu danh tiếng của chúng ta sao.”
“Đúng vậy đúng vậy, thật ra các cô nương ở đây cũng rất tốt, người kia chỉ là ngoại lệ thôi, chúng ta rất coi trọng việc dạy dỗ con cái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT