Hai ông lão này có lẽ vì tuổi cao sức yếu nên động tác đánh nhau cứ như bị giật hình, nhìn rất kỳ quái.
Khi Lâm Mặc vui vẻ chạy tới thì hai người đang đánh nhau hăng say, có lẽ tức giận đến cực điểm, hai người vừa đánh vừa nhổ nước bọt vào nhau.
Lâm Mặc ghét bỏ trốn sau một đống rơm, khoảng cách cũng không xa, vừa đủ để nhìn rõ mọi động tác của họ: [Ối~, họ thật là ghê tởm, còn nhổ nước bọt vào nhau.]
Hai ông lão:…
Cái tên nhóc con này sao lại đến đây, bọn họ đã chạy đến vùng ngoại ô này là để tránh cho tên nhóc con này biết tin mà đến xem trò vui, không ngờ nó vẫn đến.
Bạch Hiểu vui vẻ nói: [Hai ông lão này là sư huynh, sư đệ của Thái sư tên là Dương Khai, từ nhỏ đã không thích bị gò bó, vì biết xem thiên văn nên trước đây tiên hoàng muốn mời ông vào triều làm quan, nhưng ông đã từ chối rồi rong ruổi bên ngoài mấy chục năm, người bên ngoài đều tôn xưng ông là Dương Thiên Sư.]
[Gần đây mới trở về, Thái sư và sư đệ này đã gần 20 năm không gặp nhau, chẳng phải vừa gặp mặt đã đánh nhau đó sao.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT