Tên thí sinh xui xẻo cuối cùng cũng bị họ kéo ra, nhưng khi bị kéo ra, thí sinh này có một yêu cầu, đó là Lâm Mặc phải đứng xa ra một chút.
Lâm Mặc nghe thấy vậy lập tức bất mãn: “Tại sao ta phải đứng xa ra, có phải ngươi đang kỳ thị ta không, ngươi đừng quên ta cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi đấy, nếu không phải ta dẫn bọn họ đến đây chơi, thì tự ngươi bò ra không biết đến bao giờ đâu.”
Công tử hoa công và những người khác cũng gật đầu đồng ý: “Đúng là tiểu Lâm đại nhân cứu ngươi, chỉ là chui ra từ cái túi vải này thôi mà, sao lại phải bảo nàng ấy đứng xa ra?”
Thí sinh ngồi xổm trong túi vẻ mặt khó xử, chuyện này cũng không biết giải thích thế nào.
Lúc này Bạch Hiểu phát huy năng lực của mình: [Mặc à, hay là ngươi vẫn nên đứng xa ra thì hơn, ngươi quên là hắn bị bắt cóc đến đây như thế nào à.]
Lâm Mặc theo bản năng trả lời: [Không phải là lúc đi vệ sinh thì bị bắt cóc à.]
? Lúc đi vệ sinh thì bị bắt cóc, hơn nữa còn hôi như vậy, mắt Lâm Mặc trợn tròn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play