Sau khi nhận được tiền, Lâm Mặc vui vẻ ôm tay cha mình lắc lắc, đang định đi thì vừa quay người lại đã thấy ngay vị Nghiêm đại nhân cổ hủ.
Nhìn Nghiêm đại nhân đang nghiêm mặt nhìn mình, Lâm Mặc lùi lại hai bước, trốn sau lưng cha.
Nàng nghi hoặc hỏi Bạch Hiểu: [Sao cái tên Mật Châu Thứ sử này lại nhìn mình bằng ánh mắt đó vậy, mình hình như đâu có đắc tội gì với ông ấy đâu, hôm qua mình còn giúp ông ấy một chuyện lớn nữa mà.]
Bạch Hiểu cũng không hiểu: [Ta cũng không biết nữa, sắc mặt của người này trông đáng sợ quá đi.]
Lâm Thượng thư kéo Lâm Mặc ra sau lưng, nhìn sắc mặt của Nghiêm đại nhân, biểu tình trên mặt ông lập tức trở nên nghiêm túc: “Không biết Nghiêm đại nhân có chuyện gì?”
Cái người này lại nổi cơn gì, lại có bệnh gì nữa đây, không có việc gì tự nhiên đi dọa con nít.
Nghiêm đại nhân liếc nhìn Lâm Mặc đang ở phía sau ông, trực tiếp nói: “Ta ở Mật Châu đã nghe danh Tiểu Lâm đại nhân rồi, Lâm Thượng thư cũng nên quản giáo Tiểu Lâm đại nhân nhiều hơn, đôi khi quá nuông chiều con cái cũng sẽ hại con mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play