Nhìn nụ cười cứng đờ của Thái úy, Lâm Mặc còn đặc biệt quan tâm hỏi: “Mặt huynh bị co giật à? Có cần để phụ thân ta xoa bóp cho không?”
Đột nhiên bị nhắc đến, Lâm Thượng thư: ... Tại sao lại phải để ta xoa bóp cho ông ấy, tự ông ấy không thể xoa à?
Thái úy vội vàng xua tay: “Không cần không cần, ta tự xoa là được rồi.”
Thấy biểu hiện của ông ấy, Lâm Mặc còn tưởng ông ấy đang xấu hổ: “Ôi chao, huynh không cần xấu hổ, phụ thân ta thân là trưởng bối xoa mặt cho huynh một chút cũng không sao, hai người không chỉ là đồng liêu mà còn là quan hệ giữa trưởng bối và vãn bối, không cần phải khách sáo như vậy.”
Bạch Hiểu: [Đúng đó đúng đó, khách sáo như vậy làm gì, quan hệ thân thích vẫn cần phải duy trì, tuy rằng có hơi xa cách, nhưng dù sao cũng có chút quan hệ huyết thống mà, hay là ngươi đưa tay xoa bóp cho Thái úy đi?]
Lâm Mặc: [Như vậy có ổn không, hình như hơi không ổn thì phải?]
Bạch Hiểu: [Có gì không ổn chứ, Thái úy chẳng phải là ca ca của ngươi sao.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play