Sáng sớm hôm nay, người mất mặt nhất chính là Tam hoàng tử.

Khi tan triều, rất nhiều người đều nhìn hắn ta bằng ánh mắt khó tả, khiến hắn ta cảm thấy vô cùng u uất.

“Tại sao bọn họ cứ nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta dùng chút tâm cơ để tìm vợ thì có sao đâu.”

Tam hoàng tử rất không hài lòng với ánh mắt của mọi người nhìn mình, hắn ta cảm thấy mình không có gì sai cả.

Thái tử và Nhị hoàng tử mấp máy môi muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ có thể vỗ vai hắn ta.

Đệ vui là được.

Lâm Mặc sau khi tan triều về đến nhà, trực tiếp nằm lên giường.

“Không được nữa rồi, ta phải ngủ một giấc đã, trước khi ăn cơm đừng gọi ta.”

Hệ thống: [Còn ngủ nướng cái gì nữa, hay là chúng ta ra ngoài dạo chơi đi, thật ra ở kinh thành cũng có rất nhiều chuyện hay đó.]

Lâm Nhiên vừa đến xem Lâm Mặc lập tức dừng bước.

Hệ thống tiếp tục nói: [Chuyện ở kinh thành có lẽ còn thú vị hơn cả chuyện trên triều đình đó, mau ra ngoài dạo một chút đi, cũng để ta thu thập năng lượng, ngươi cũng không làm gì cả, cả ngày cứ đứng đó thì có gì mệt chứ.]

Lâm Mặc nghe những lời này thì không vui chút nào, cái gì mà nàng không làm gì, ăn dưa cũng tốn tế bào não lắm đó có được không.

[Ngươi cứ để ta ngủ một lát đi, đợi ta ăn trưa xong sẽ mang ngươi ra ngoài dạo một vòng, tiện thể mang cả đại tỷ của ta đi nữa, đại tỷ ta thường xuyên đi dự tiệc, đến lúc đó xem buổi chiều nhà nào có tiệc rồi dẫn ngươi đi.]

Hệ thống nghe vậy liền vui mừng hoan hô: [Tuyệt vời! Tiệc tùng thường là nơi xảy ra nhiều chuyện nhất! Lại có dưa để ăn rồi!]

Lâm Nhiên ở bên ngoài:…

Cái gì mà tiệc tùng thường là nơi xảy ra nhiều chuyện nhất, nàng ấy đi dự tiệc bao nhiêu năm như vậy, cũng đâu thấy có chuyện gì lớn xảy ra đâu.

Cùng lắm cũng chỉ là tư thông, rơi xuống nước, hãm hại, hạ độc, không đúng, sao càng nghĩ lại càng thấy có nhiều chuyện xảy ra vậy.

“Cái gì! Con nói chiều nay nó muốn ra ngoài?”

Lâm Thượng thư và Lâm phu nhân nghe tin Lâm Mặc muốn ra ngoài thì trong lòng trăm mối cảm xúc.

“Không được, tuyệt đối không thể để nó một mình ra ngoài, bây giờ ở kinh thành có không biết bao nhiêu người muốn giết nó, rất nhiều quan tham ô lại sợ nó phanh phui chuyện của mình ra, cho nên chắc chắn sẽ tìm cơ hội ra tay.”

“Tuy rằng Hoàng thượng nói đã phái người âm thầm bảo vệ nó, nhưng khó tránh khỏi sơ suất.”

Tuy rằng đứa con gái út này của nhà mình có hơi đáng lo, nhưng dù có đáng lo đến đâu cũng là con của mình, ông tuyệt đối sẽ không để con mình rơi vào nguy hiểm.

Ở trong nhà có lẽ sẽ có sự bảo đảm, Hoàng thượng phái ám vệ bảo vệ, trong nhà cũng có hộ vệ, người bình thường không thể vào được.

Nhưng sau khi ra ngoài thì không chắc.

Lâm Nhiên biết cha mẹ mình sẽ không đồng ý, nàng ấy có chút khó xử nói: “Vậy lát nữa con phải từ chối muội ấy như thế nào đây, tự nhiên không cho muội ấy ra ngoài cũng phải tìm lý do chứ.”

Cả nhà ba người cùng nhau nghĩ lý do, Lâm Thích đọc sách xong trở về cũng gia nhập vào vấn đề này.

Nhìn cả nhà bốn người vò đầu bứt tóc, ám vệ núp trong bóng tối không nhịn được phải hiện thân.

“Chuyện này, Lâm đại nhân, Lâm phu nhân, chúng ta đã kiểm tra rồi, cái hệ thống trên người Lâm tiểu thư nó có chức năng phòng hộ, nói cách khác là nó có thể bảo vệ Lâm tiểu thư, ngay cả chúng ta cũng không dám tới gần Lâm tiểu thư quá, cho nên mọi người cứ yên tâm đi.”

Bốn người Lâm gia:… Vậy lúc bọn ta đang nghĩ cách sao ngươi không nói, xem trò vui của bọn ta đúng không.

Buổi trưa, Lâm Mặc vừa ăn cơm vừa cùng hệ thống bàn bạc xem đi đâu chơi.

[Thật ra không đi tiệc tùng cũng được, ta mang ngươi đi dạo phố đi, đôi khi chuyện phiếm nhà người khác cũng rất hay đó.]

Hệ thống: [Không thể cả hai sao, chúng ta đi tiệc trước rồi trên đường về đi dạo phố, vẹn cả đôi đường mà!]

Lâm Mặc: [Cũng không phải là không được, nhưng hình như hôm nay là tiệc của nhà ai nhỉ, hình như là tiệc của tiểu thư Trường Ninh Hầu thì phải, ta không quen với nàng ấy lắm, nhưng nàng ấy có quan hệ khá tốt với đại tỷ ta.]

Bốn người Lâm gia nghe một người một hệ thống đối thoại, trong lòng cơ bản đã tê dại.

Đột nhiên, hệ thống kinh hô: [Chủ nhân! Ta thật sự phát hiện ra dưa lớn rồi! Chính là dưa lớn của tiểu thư Trường Ninh Hầu! Nàng ta tổ chức bữa tiệc này là có mục đích!]

Lâm Mặc vội hỏi: [Mục đích gì nói mau đi!]

Những người khác cũng nghiêng tai lắng nghe, hệ thống đúng là đã khơi gợi sự tò mò của bọn họ lên rồi.

Hệ thống: [Bây giờ không tiện nói, đợi đến bữa tiệc rồi nói kỹ hơn cho ngươi nghe, nói với người trong cuộc năng lượng sẽ nhiều hơn, với lại ngươi nghe cũng sẽ nhập tâm hơn.]

Lâm Mặc nghĩ nghĩ cảm thấy cũng đúng, dù sao cũng không thiếu chút thời gian này.

Lâm Thượng thư, Lâm phu nhân, Lâm Thích trong lòng gào thét: Chúng ta muốn nghe mà! Các ngươi đi dự tiệc chúng ta đâu có đi!

Lâm Thích liếc nhìn hai muội muội của mình, cuối cùng tò mò vẫn chiến thắng tất cả.

“Hai muội cứ vậy mà ra ngoài cũng không tốt, nhỡ đến tiệc có chuyện gì thì sao, hay là để ta dẫn hai muội cùng đi đi.”

Lâm Thích nói đầy chính nghĩa, giống như thật sự rất quan tâm đến các nàng vậy.

Lâm Thượng thư, Lâm phu nhân nhìn đứa con trai mặt mày rạng rỡ này, trong lòng thật sự không biết phải nói gì.

Không phải, từ khi nào mà con trở nên mặt dày như vậy! Buổi chiều không phải con còn phải đọc sách sao!

Lâm Nhiên cũng nhìn đại ca mình bằng ánh mắt phức tạp, không ngờ huynh lại là một đại ca như vậy, ăn dưa còn quan trọng hơn cả đọc sách sao.

Lâm Mặc thì không nghĩ nhiều, có thêm một người hay ít đi một người cũng không sao, dù sao cũng không ảnh hưởng đến việc nàng ăn dưa.

“Được đó, vậy đại ca cứ đi cùng chúng ta.”

Lâm phu nhân vội nói: “Hay là để ta cũng đi cùng các con đi, vừa hay ta cũng có chút giao tình với phu nhân Trường Ninh Hầu, hơn nữa các phu nhân đi dự tiệc cũng không ít, ta một mình ở nhà cũng khá buồn chán, chi bằng đi cùng mọi người để giao lưu tình cảm.”

Lâm Thượng thư đầy kinh ngạc nhìn phu nhân nhà mình: Vậy là các người bỏ lại một mình ta ở nhà sao! Các người đi hết rồi vậy ta phải làm sao!

Ông đường đường là một mệnh quan triều đình chắc chắn không thể đi tham gia loại tiệc hậu trạch này, những người tham gia cơ bản đều là các phu nhân tiểu thư hậu trạch và những công tử chưa kết hôn, loại tiệc này cũng là một dịp quan trọng để xem mắt, cho nên rất nhiều công tử chưa kết hôn cũng sẽ được mẫu thân của mình dẫn đi.

Cơ bản chưa bao giờ có gia chủ nào đi, chỉ có một mình ông một người đàn ông trà trộn vào trong đám người này cũng có chút lạc lõng.

Cuối cùng, Lâm gia chỉ có Lâm Thượng thư một mình ở lại nhà, nhìn bóng lưng vợ con, Lâm Thượng thư trong lòng tràn đầy chua xót.

Ông cũng muốn đi xem náo nhiệt mà!

Trên xe ngựa đến phủ Trường Ninh Hầu, Lâm Mặc vậy mà lại cảm thấy có chút kích động.

BBình thường nàng rất ít khi tham gia loại tiệc như thế này, nàng không thích giao thiệp với những quý nữ kia, hơn nữa so với việc giao thiệp với những quý nữ kia, nàng thích trà trộn vào giữa đám dân thường hơn để nghe những chuyện lông gà vỏ tỏi.

Không ngờ lần này chính thức giao thiệp với bọn họ lại là để đi ăn dưa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play