Chính vì lời của Bạch Hiểu, Lâm Mặc thực sự cảm thấy thư sinh này không tệ.
Lâm Mặc liếc nhìn Thái úy mặt mày đen lại, rồi nói: [Bây giờ ta thấy đại tiểu thư và thư sinh này thực sự rất hợp, Thái úy cũng không cần thiết phải chia rẽ hai người bọn họ, nếu đánh uyên ương mà không khéo, có khi gậy ông đập lưng ông đấy.]
Bạch Hiểu vui vẻ nói: [Ta cũng thấy Thái úy không cần phải nhúng tay vào, hơn nữa cái tên môn sinh đắc ý mà ông ta coi trọng kia thực sự không ra gì, nhìn thì có vẻ thật thà, nhưng thực chất lại chơi bời rất giỏi, cũng là khách quen của thanh lâu kỹ viện, hoàn toàn không thể so được với thư sinh kia.]
Lời này vừa nói ra, mắt của Thái úy lập tức trợn tròn.
Cái quái gì vậy! Cái tên hỗn đản Tiền Hà kia lại là khách quen của thanh lâu kỹ viện!
Lần này ngay cả hoàng đế ngồi trên cũng không biết nói gì, chậc, xem ra mắt nhìn người của Thái úy không bằng con gái ông ấy rồi.
Nửa đầu buổi thiết triều cứ thế mà trôi qua trong sự hóng hớt chuyện người khác, còn nửa sau tại sao không hóng hớt nữa thì là vì cái người hóng hớt kia đã ngủ quên mất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play