Hai tên trộm bị giải đến nha môn, biểu muội kia cũng bị bắt đi.
Khi bị bắt đi, nàng ta vẫn luôn miệng kêu oan, nói mọi người ức hiếp nàng ta là một cô nương cô đơn không nơi nương tựa.
Lâm Mặc nghe vậy thì bật cười: “Chưa thấy ai mặt dày như vậy, nàng ta còn dám nói vậy sao.”
Bạch Hiểu vừa lén ăn thịt khô Lâm Mặc mua về vừa nói: “Nếu nàng ta biết xấu hổ thì đã không làm ra chuyện như vậy rồi, ừm, thịt khô ngươi mua hơi cứng, lần sau đừng mua ở hàng này nữa.”
Chuyện lần này khiến người ở kinh thành bắt đầu đề phòng những người họ hàng xa.
Đặc biệt là những ngươi ấm cô chiêu họ hàng, gần gũi có quan hệ huyết thống thì còn đỡ, đáng đề phòng nhất là những người họ hàng tám đời không liên quan.
Tuyên Đức Đế vừa nghe Lý công công kể lại vừa ăn cơm, từ khi có cô nương Lâm gia thì khẩu vị của ông ấy đã tốt hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play